Gặp lại các bạn cấp 2 nhờ thời hoàng kim ghê, mặt thì chưa mụn (tuy còn lùn tịt mãi lớp 9 vẫn chỉ có 1m43, biệt hiệu “Long Lùn”, này đã chuyển thành “Long Mụn” hơi chán =.?, tóc thì mượt như con gái, học hành tuy hạng ko cao nhưng giỏi đều mà lại còn được thong thả chơi game vô tư sau giờ học (tuy nhà nghèo nhưng mà dc chơi free).
Nhưng cũng nhờ năm đó học với các bạn toàn quái nhân mà bây giờ mới dc như thế này. Trong đó có câu chuyện đã từng kể cho rất nhiều bạn bè anh chị em nghe nhưng hầu hết đều nói tui xạo, nhưng mà ko sao, xạo cũng dc, quan trọng là rất .. hay.
Chuyện là vì cấp 1 lỡ học giỏi quá, nhưng xui nên dc học sinh giỏi cấp thành phố (giải khuyến khích thui, thiếu nửa điểm) rồi chả hiểu sao làm bài thi rùa kiểu gì mà dc cho vào học lớp chọn số 1 của trường Hoa Lư lúc đó là A1 (6A1 nhe).
Lúc đó tự tin lắm, vì hồi cấp 1 tự tin toán nhất nhì trường (dù chỉ có 2 lớp 5) mà đâu biết trời cao đất dày, vô cái lớp toàn siêu nhân mà cũng kệ lo chơi game cái đã cho sướng, rồi cũng ỷ y môn tiếng Anh là cấp 1 có học 1 lớp bổ sung biết trước người ta rồi, đến khi ngó lại thì … chả hiểu gì nữa rồi. Tai hại 1 cái là, thay vì cố gắng khắc phục thì vô tình kế bên là 1 cao thủ tiếng Anh (vẫn còn nhớ tên là Diễm) nên toàn copy bài của bạn ko thèm học. Kết quả là điểm Anh Văn siêu tồi tệ (copy dc bài trong lớp thui chứ tới lúc thi là thọt ngay lol) và qua năm lớp 7 thì bị chuyển xuống học lớp thường: 7A3.
Đó cũng là năm mà duy nhất trong cả cuộc đời đi học của tui có … hạng. Có 1 lần dc hạng 5 hay sao đó, thành quả của việc điểm Toán quá sức tưởng tượng của giáo viên (có lần tui làm đúng mà cô chấm sai bị 9,5 vừa khóc vừa lên kiện để lên 10????) và việc bắt đầu học thêm Anh Văn gần nhà cải thiện điểm số Anh Văn (Văn tui lúc đó ko cần bàn, học hay ko học gì cũng cao lắm là 6 điểm). Tuy chỉ lóe sáng 1 lần hạng 5 nhưng kết thúc năm học đó thì tui là người dc đưa lên lại lớp chọn vì điểm toán cao -> 8A2.
Nếu dc lựa chọn chắc tui ở lại A3 cho nó lành, đang thiên hạ vô địch 1 mình 1 cõi tự nhiên vào cái lớp A2 ko bao giờ hạng quá dc 30. Toán thì từ #1 rớt xuống … vô hạng, so với các bạn chuyên toán thì rõ ràng là ko bằng, so với các bạn khác thì lại .., ko siêng bằng. Nhưng cái đã làm thay đổi cuộc đời tui là … Anh Văn.
Khi lên lại lớp chọn A2 này thì trình độ Toán của tui cũng ngang ngang các bạn nên học như các bạn là đủ, còn Anh Văn thì … mẹ ơi, toàn cái chưa dc học. Thế là vào 1 ngày đẹp trời, tui hỏi cô Điệp dạy thêm cho tui (Cô cũng có dạy thêm cho tụi lớp chọn nên biết chương trình trong đó rùi) là làm sao để … đuổi kịp đám bạn trong lớp. Cô không nói gì cả, chỉ nói là … còn xa lắm.
Hình như khoảng 2-3 tháng sau đó khi tui đã học khá nhiều grammar mới từ lớp luyện thi bằng A thì cô mới nói: làm hết 2 cuốn bài tập này là bằng! (1 trong 2 Cuốn là cuốn bài tập Anh Văn có hình đồng hồ Big Ben đóa, cuốn còn lại thua ko nhớ, hình là sách bài tập dành cho lớp thường).
Cái điên rồ thời tuổi trẻ, mong muốn dc bằng bạn bằng bè của 1 thằng con nhà nghèo hiếu học như tui thiệt khó tưởng tượng, đêm đó là lần đầu tiên tui thức tới sáng trong cuộc đời. Tui làm bài tập ko biết mệt mỏi, và phải đảm bảo dc nguyên tắc: làm xong, tra kết quả -> đúng hay sai đều phải giải thích dc câu hỏi: tai sao? Câu nào ko trả lời dc thì đánh dấu lại chờ hỏi cô. Sau 1 đêm thức trắng, tui hoàn thành 2 cuốn bài tập của 1 năm học của 2 chương trình khác nhau. Quan trọng hơn nữa là, ko có câu nào trong đó dù là tui làm sai mà tui ko trả lời dc là: tại sao?
Và như thế, từ 1 thằng yếu Anh Văn thì tui cạnh tranh … giỏi Anh Văn, và từ bỏ cuộc đua học Toán cao cấp. Sau này lên cấp 3 tui nói trước tui ngu Anh Văn lắm thì đa phần bạn bè đều ko tin và những kiến thức đó vẫn dc xài đền hết cấp 3. (Thầy Đức có dạy cách dùng mới nổi tiếng với Noun Phrase nhưng tui chỉ học thuộc cho thầy vui chứ tui vẫn dùng nguyên tắc cũ của tui đã học từ cấp 2 và của cô Điệp dạy cho tui).
Giờ nghĩ lại, bài học rút ra nó ngắn thôi:
- Một người lầm lỡ nếu bên cạnh có một người quá giỏi sẵn sàng giúp đỡ sẽ … ko có kết quả tốt.
- Nếu ko có môi trường cạnh tranh khốc liệt thì người ta ít khi nào chịu tự mình hoàn thiện điểm khiếm khuyết vì đã có điểm mạnh hơn làm lợi thế.
Viết xong thấy dài quá ko biết có ai đọc tới dòng này ko hohoho.